Tướng do tâm sinh: Đâu mới là cái gốc của một dung mạo xinh đẹp?

Vầng trăng sáng trên trời cao, khiêm cung dịu dàng mà ai nấy phải kính ngưỡng. Người phụ nữ chốn hồng trần, thành kính thiện lương mà hoá giải mọi ác duyên. Tướng do tâm sinh, dung mạo đẹp bắt nguồn từ nội tâm thuần khiết.

Tâm nguyện chân thành của tiểu công chúa xấu xí bẩm sinh

Truyền thuyết kể rằng, xưa kia tại nước Ba Tư có một vị vương hậu sinh hạ được một nàng công chúa tên là Posano. Da trẻ con thường mềm mịn như tơ, trông chúng giống như một thiên sứ vậy. Nhưng nàng công chúa này lại rất đặc biệt, da nàng thô ráp như vỏ cây, khuôn mặt vô cùng ảm đạm, trông không giống với khuôn mặt người.

Quốc vương nhìn thấy tiểu công chúa cũng phải giật mình. Vì để giữ gìn thể diện cho hoàng thất, quốc vương bèn để cô gái bé nhỏ sống trong một căn phòng tối và không cho tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Nên có rất ít người biết đến sự tồn tại của nàng.

Sau khi công chúa Posano lớn lên, quốc vương gả nàng cho một thư sinh và để nàng sống trong một lâu đài lộng lẫy. Từ trong ra đến ngoài có đến 7 cái cửa và 7 chiếc chìa khóa đều được phò mã mang theo người. Người ngoài khó lòng nhìn trộm được dung nhan của công chúa.

Mỗi lần cung đình tụ hội đều chỉ có một mình phò mã tham gia. Lâu dần mọi người cũng bắt đầu bàn luận, đoán già đoán non rằng có lẽ công chúa là cô gái xấu xí nhất thiên hạ, nên phò mã mới không tiện dẫn nàng ra mắt với mọi người.

Một hôm, một đám người trẻ hiếu kỳ chuốc cho phò mã say khướt, rồi lấy trộm những chiếc chìa khóa trên người chàng và mở cổng của tòa lâu đài 7 tầng. Khi mở đến cánh cửa thứ 7 thì đám người nhìn thấy một cảnh tượng khiến họ vô cùng kinh ngạc.

Hóa ra sau khi phò mã đi khỏi, công chúa lặng lẽ ngồi một mình nhớ về những chuyện xưa cũ. Tâm nàng hướng về Thần Phật mà sám hối sâu sắc rằng: “Thưa Thần Phật tôn kính, đời trước con gây nên nghiệp vô tri nên đời này mới bị phụ vương và phò mã ghét bỏ. Từ khi sinh ra đến nay con chưa từng được một lần nhìn thấy khung cảnh ngoài căn phòng”.

Cứ ngỡ rằng công chúa này xấu xí  nhưng bằng thành tâm cầu nguyện đã thay đổi dung mạo của mình. (Ảnh:  Tiin.vn)

Công chúa nói xong thì khóc rất thương tâm. Nhưng nàng lại đột nhiên xoay chuyển suy nghĩ của mình: “Mình bị nhốt trong phòng tối chưa hẳn đã là chuyện xấu. Có lẽ trước kia mình đã phạm đại tội chốn tụ họp đông người nên kiếp này mới phải hoàn trả”.

“Nghe nói Phật Đà đã chuyển sinh, mình có thể sinh cùng thời với Phật Đà cũng là điều vinh dự vô ngần khi làm người ở kiếp này rồi!” Công chúa nói xong thì chắp tay hợp thập và cầu nguyện rất chân thành. Nàng quỳ xuống dập đầu khấu lạy Phật Đà ở nơi xa xôi ngút ngàn.

Tâm nguyện chân thành ấy giống như một đóa sen thánh khiết hé nở trong tim công chúa. Vầng sáng trong tâm nàng dâng trào tầng tầng lớp lớp rồi lai láng tràn ra cả ngoài cơ thể. Một dải ánh sáng yên bình bao trùm lấy công chúa.

“Thần Phật vĩ đại, hy vọng ngài nhỏ lòng xót thương từ bi cứu độ con, một kẻ đang bị vùi sâu trong cõi hồng trần!”. Công chúa nói rồi lại cúi gập người hợp thập một lần nữa, thành tâm hướng tới cõi hư không vời vợi mà bái lạy.

Đúng vào lúc ấy Phật Đà hiện thân, với lòng từ bi vô lượng, Ngài xoa xoa vào khuôn mặt công chúa. Vào giây phút ấy, trái tim thuần chân, thuần thiện của công chúa đã giúp nàng lột xác với một dung mạo hoàn toàn mới, long lanh như tiên nữ.

Đúng lúc này, những người hiếu kỳ nhìn thấy thần thái của công chúa đều kinh ngạc đến ngây người. Hóa ra công chúa đẹp như vậy, giống một nàng tiên tuyệt sắc, tỏa ra một vầng hào quang thánh khiết.

Thiện niệm vô cùng thành kính của con người có thể cải biến tất cả!

Theo Đại Chính Tạng – Bách Duyên kinh tuyển chọn, quyển thứ 8, phẩm tỳ kheo thứ 8 (Duyên xú nữ vua nước Ba Tư)

Thiện niệm vô cùng thành kính của con người có thể cải biến tất cả. (Ảnh: Vinacircle)

Thánh địa của người phụ nữ chính là sự chân thành, lương thiện không truy cầu

Trong cuốn “Đại Đường Tây Vực Ký” cũng có một câu chuyện tương đồng. Kể rằng A Dục Vương sau khi bỏ ác quy Phật, ở nước Taxila (Nay là vùng Rawalpindi, phía Tây Islamabad, Pakistan) đã tu sửa không ít tháp Phật. Mỗi dịp trai giới, tháp Phật lại phát sáng. Rất nhiều người đều nhìn thấy tiên nữ múa lượn, rắc hoa thơm khắp trời. Những vị tiên nhân thì diễn tấu những bản nhạc xúc động lòng người.

Có một người phụ nữ bị ung nhọt khá lâu. Cô tự mình đến trước tháp Phật, thành tâm cúi lạy trước tượng Phật Đà, thành tâm sám hối những chuyện sai trái mình đã làm trước kia. Nhìn thấy trong chùa có những nơi chưa được sạch sẽ, cô âm thầm quét dọn thật sạch. Cô còn tới ngọn núi hoang gần đó ngắt vài bông hoa thơm thành kính dâng lên Phật.

Nhìn thấy người cúng dường Phật không ít, nên để thuận tiện cho mọi người, cô lại ngắt sẵn những đóa sen xanh trải khắp mặt đất. Mọi thiện nguyện của cô đều xuất phát từ tấm lòng thành kính, và muốn giúp đỡ người khác. Nơi này cũng giống như thánh địa trong tâm mình, nên cô dốc sức bảo vệ nó.

Thiên thần đã nhìn thấy thiện nguyện của người phụ nữ, bèn xua tay một cái lấy đi ung nhọt trên khuôn mặt cô. Dung mạo của cô bỗng chốc trở nên xinh đẹp. Những mùi hôi thối do mụn nhọt lở loét bốc ra ngày xưa nay cũng đều biến mất. Bởi lẽ cô đã dùng hoa thơm dâng Phật, nên cơ thể cô cũng toát ra hương thơm, như đóa sen xanh ngan ngát. Quả đúng là giúp đỡ người khác cuối cùng được thọ ích lại là chính bản thân mình.

Theo NTDTV
Nhã Văn biên dịch

Các bài viết khác